Hiện tượng sư Minh Tuệ tự tu học theo lời Phật dạy, thực hành theo hạnh đầu đà bộ hành khất thực từ Bắc vào Nam và đang trên đường bộ hành xuyên quốc gia hướng về Miền Đất Phật hiện đang từng bước thong dong, an lạc trên đất Thái Lan đã thu hút sự quan tâm của nhiều người trong nước và toàn cầu. Tuệ Đức xin chia sẻ cái thấy và sự hân hoan thực hành Đầu Đà của mình để người thương hữu duyên tham khảo.
Hoà thượng Giới Đức (Minh Đức Triều Tâm Ảnh), Trụ trì Chùa Huyền Không Sơn Thượng (Huế) nói: “Ngài Minh Tuệ rõ ràng là bậc chân tu. Quả thật không còn dính mắc vào tiền tài, tình cảm, nơi ở, không còn dính mắc vào bất kỳ một cái gì hết, đầu trần, chân đất, xin ăn vừa đủ, không tích trữ, thọ thực ngày một bữa. Một hình ảnh chân tu rất sống động trên Thế gian này, hình ảnh Đầu Đà Minh Tuệ đem lại cái đẹp, lợi lạc cho Thế gian. Ít nhất thì rất nhiều người thức tỉnh được tu tập phải như vậy chứ không phải là phải giàu có, nhiều của cải, nhiều phương tiện sinh sống, nhiều nhu cầu mà đối với người tu sĩ không cần thiết ”.
Tu tập theo pháp Đầu đà thực chất là thực hành đời sống tối giản, tiết chế, phạm hạnh trung đạo, hân hoan trong tu tập hạnh này (13 hạnh, khổ để tu hành ắt sẽ có quả an vui), ăn ngủ ít, giải thoát khỏi tham ưu, dính mắc, phiền não mà không rơi vào cực đoan của tu hành khổ hạnh.ép xác, chỉ còn bộ xương khô tiều tụy sẽ đứt gãy và cũng không rơi vào cực đoan của đời sống quá lợi dưỡng, ăn ngủ nhiều, hưởng dục lạc sẽ bị sa đọa (vui trong tham dục ắt sẽ có quả bệnh khổ), sẽ bị những chứng bệnh thời đại như béo phì, tiểu đường, tim mạch, huyết áp … Vì vậy hạnh Đầu đà mà Đức Phật hay Đức Pháp Chủ Trí Quảng tán thán là con đường trung đạo, không thực hành khổ hạnh.ép xác một cách thái quá. Con đường trung đạo khất thực có nhận được cúng dường vật thực thì ăn ngày một bữa, không có thì nhịn ăn, tăng cường thức ăn thiền định (thiền duyệt vi thực), tu hành gần gũi với thiên nhiên hoà cùng với đời sống dân làng để hóa độ người hữu duyên qua thân giáo (pháp vô ngôn) và thuyết pháp, chia sẻ chánh pháp một cách phù hợp.
Đức Phật tán thán 13 hạnh phù hợp cho những người sống ở trong rừng và những nơi hoang dã (nghĩa địa, đất trống, ngôi nhà trống, gốc cây …), người biết sống một mình, người chung đụng trong nhân gian bị quấy nhiễu, phiền hà mà tâm không động không sầu, tự tại và vô nhiễm. Trong kinh người biết sống một mình (KINH NHẤT DẠ HIỀN GIẢ, Bhaddekaratta Sutta, MN 131) Phật dạy:
“…Người nào biết an trú
Đêm ngày trong chánh niệm
Thì Mâu Ni gọi là
Người Biết Sống Một Mình”.
(Nhiệt tâm sống chánh niệm
Đêm ngày không mệt mỏi,
Xứng gọi Nhất Dạ Hiền,
Bậc an tịnh, trầm lặng).
Người biết sống một mình là người biết an trú thường trực trong chánh niệm tỉnh giác chứ không phải là không sống với ai, không tiếp xúc với người khác, không phải rời xa quần chúng như nhiều người lầm tưởng. Đạo Phật có nhiều pháp môn và đặc thù riêng thì pháp môn khổ hạnh là một trong số đó, tuy nhiên đây là pháp môn hành trì khó nhất nhưng ngắn nhất để đắc Thánh quả, để cho quả của tâm tín thành Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) cho được thành tựu mỹ mãn nhanh nhất.
Pháp chủ Hội đồng Chứng minh Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN) chia sẻ:
“Đức Phật dạy muốn giải thoát thì không lệ thuộc ba việc: cơm ăn (ăn uống), áo mặc và chỗ nghỉ (nơi ở). Không lệ thuộc vào môi trường thiên nhiên, không phụ thuộc vào môi trường xã hội. Biểu hiện cao nhất của sự không lệ thuộc vào ba yếu tố đó và không lệ thuộc vào ngoại cảnh chính là thực hành 13 pháp tu đầu đà. Đây là việc khó nhất. Như Đại Ca Diếp chọn thực hành Đầu đà vì có thân kim cương không ốm đau, nhịn đói được lâu ngày. Hạnh đầu đà là khó nhất trong đạo Phật, ai thực hành được thì đắc Thánh quả A la hán dễ dàng và nhanh hơn”.
Tu đúng theo Đạo Phật (con đường của Phật sau khi giác ngộ) là để có an lạc ngay hiện tại, để có giải thoát ngay kiếp sống này và vân du tuỳ duyên hóa độ chúng sanh, giúp đời, đưa đạo vào đời (Đạo Phật ứng dụng), tốt đạo đẹp đời. Hạnh khó thực hiện nhất trong 13 phạm hạnh Đầu Đà là hạnh kiết già tư thế toà sen nhiều giờ không đau chân và không ngủ, luôn chánh niệm tỉnh thức hoặc nếu còn ngủ thì chỉ ngủ ngồi, không nằm. Người chân tu hay những vị thánh tăng nào không khoẻ, không đủ kham nhẫn, không đủ Ba la mật sẽ không thực hiện được hạnh này rốt ráo vì sẽ có lúc mệt cũng phải nằm thế sư tử toạ chứ không thể bắt kiết già mà ngồi ngủ được. Hiện Tuệ Đức rất hân hoan thực hành đầu đà mỗi ngày tại không gian bình yên Rừng Gọi mà không có bất kỳ ngăn ngại hay khó khăn nào. Mỗi tối ngồi kiết già thiền toạ xuyên đêm ngoài trời.
Phật giáo hay ở chỗ có tính uyển chuyển, không ép buộc rập khuôn cho tất cả mà Đức Phật với lòng từ bi ngài chế định ra những pháp mà các vị nào cảm thấy thích hợp thì lựa chon và áp dụng phù hợp.
Trong tăng đoàn của Đức Phật có ngài Đại Ca Diếp thực hành hạnh đầu đà vì ngài mong muốn lối sống phạm hạnh độc cư chứ không thích tham gia giáo hội, không thích tham gia đảng phái, không phải ngài chống phá mà ưa thích ở nơi có núi rừng, ngài xin thỉnh ý Phật được Phật hoan hỷ, tán thán nên quyết tâm dũng mãnh tu hạnh Đầu Đà trọn đời, vững tin đi trên con đường này đến hơi thở cuối cùng. Việc tu 13 hạnh đầu đà chỉ dành cho một bộ phận những ai có sức khoẻ tốt, chọn sống đời buông xả đến tận cùng, không tham ưu hay chấp trước, không sợ hãi, có niềm tin vững vàng, chọn tu theo hạnh nguyện này chứ không phải những người thực hành theo là phỉ báng, chê bai những người tu theo những pháp môn khác.
CÓ NĂM (05) HẠNG NGƯỜI TU HẠNH ĐẦU ĐÀ VÀ ĐÂU LÀ ĐỆ NHẤT, CHÂN TU ĐẦU ĐÀ?
Hạng 1. Hạng đần độn ngu si tu hạnh đầu đà, mặc y phấn tảo nhặt từ đống rác, sống dưới gốc cây, sống ở nghĩa địa, sống ở ngoài trời, ngồi không chịu nằm, ở bất cứ chỗ nào cũng được, chỉ ngồi ăn trong bình bát một lần trước ngọ, …
Hạng 2. Hạng dâm dục, ác dục, ác tánh tu hạnh đầu đà, mặc y phấn tảo nhặt từ đống rác, sống dưới gốc cây, sống ở nghĩa địa, sống ở ngoài trời, ngồi không chịu nằm, ở bất cứ chỗ nào cũng được, chỉ ngồi ăn trong bình bát một lần trước ngọ, …
Hạng 3. Hạng kiêu mạn loạn tâm, phóng dật.buông lung, bất mãn gia đình và xã hội tu hạnh đầu đà, mặc y phấn tảo nhặt từ đống rác, sống dưới gốc cây, sống ở nghĩa địa, sống ở ngoài trời, ngồi không chịu nằm, ở bất cứ chỗ nào cũng được, chỉ ngồi ăn trong bình bát một lần trước ngọ, …
Hạng 4. Hạng vì được nghe Thế Tôn (Phật) và các đệ tử Phật (Maha Ca Diếp …) tán thán mà tu hạnh đầu đà, mặc y phấn tảo nhặt từ đống rác, sống dưới gốc cây, sống ở nghĩa địa, sống ở ngoài trời, ngồi không chịu nằm, ở bất cứ chỗ nào cũng được, chỉ ngồi ăn trong bình bát một lần trước ngọ, …
Hạng 5. Hạng vì có những 5 điều sau:
1. Vững tin con đường mình chọn đi được Phật tán thán.khuyến khích, kham nhẫn, hài lòng, sống hân hoan với nhu cầu thiết yếu tối thiểu của cuộc sống (ăn, mặc, ở) vẫn khoẻ để tu tập mà không cho đó là khổ hạnh.ép xác.
2. Có hiểu biết khoa học và niềm tin (TÍN) vào việc ăn ít để khoẻ và hành thiền tốt, ăn ngày 1 bữa là đủ.
3. Thích ghi với mọi điều kiện thời tiết, thích sống ở Rừng, những nơi có thiên nhiên và hoang dã mà không có sợ hãi nào.
4. Buông xả hoàn toàn, buông bỏ tận cùng, vô uý, viễn ly, cầu giải thoát viên mãn và độ chúng sanh.
5. Ly dục, ly ác pháp, nguyện sống trọn đời khất thực ngày 1 bữa và tu tập, hành thiền chỉ (Samatha) và quán (Vipassana), vô hại, thiện hành và độ sanh bằng chính pháp thân, đời sống vô ngôn của mình, tiếp nối dòng Chánh pháp Phật nguyên chất tu hạnh đầu đà, mặc y phấn tảo nhặt từ đống rác, sống dưới gốc cây, sống ở nghĩa địa, sống ở ngoài trời, ngồi không chịu nằm, ở bất cứ chỗ nào cũng được, chỉ ngồi ăn trong bình bát một lần trước ngọ, …
Này các người thương hãy rõ biết để không bị phạm lỗi lầm với các bậc chân tu nói chung và chân tu đầu đà nói riêng nhé!!! Có năm hạng người này mặc y phấn tảo, sống ở rừng, nơi hoang dã … tu hạnh đầu đà.
Trong năm hạng người này thì hạng 5 là hạng người tu hạnh đầu đà là đệ nhất, là chân tu, là tối thắng, là thượng thủ, là tối thượng, là tối diệu.
Sự giải thoát, nguồn an vui, hạnh phúc hay Niết Bàn, Tịnh Độ, Tây Phương Cực Lạc, Thiên đàng, Ngôi nhà Thượng Đế, Nguồn cội tối thượng … thực ra do chính mình đem lại khi tâm thanh lọc đạt vô tham.vô nhiễm, tâm không còn cấu uế và có thể có được, thực chứng ngay kiếp này, ngay bây giờ (here now), không phải đợi chết đi mới có. Nó là đạo của tự nhiên, đạo của vũ trụ, đạo của Trí Tuệ (Trí hay Tuệ), Từ Bi (Bi hay Giới) và Lòng Dũng Cảm.Quyết tâm (Dũng hay Định). Đó là ba trụ cột Trí.Bi.Dũng, Tuệ.Giới.Định giúp cho chúng ta sống một cách thanh cao, Chân.Thiện.Mỹ, bảo tồn năng lượng, nâng cao rung động năng lượng, đạt tự do lớn, thoát khỏi phiền não khổ đau, thoát khỏi thân phận nghiệt ngã, cay đắng của kiếp người rồi vươn lên sống thong dong, ung dung tự tại, và có ý nghĩa (độ thoát cho đời).
Thương chúc tất cả có trí tuệ để nhận ra sự thật vạn pháp vận hành, có trí tuệ bảo toàn năng lượng, bảo vệ tinh khí thần của mình mà không hoài nghi những vị chân tu đích thực, không bị phân tâm, không bị dẫn dắt lệch hướng, không chủ quan bày tỏ cảm xúc “a dua đám đông” (tâm lý chạy theo đám đông) nhất thời.
– Tuệ Đức (Sư Rừng Gọi) –
PS. CÓ BẢY (07) HẠNG NGƯỜI XUẤT GIA.
“Nhìn hình tướng như nhau nhưng thật ra có bảy hạng người xuất gia vì lý do, động cơ khác nhau:
1. Có người xuất gia vì muốn trốn luật vua, phép nước.
2. Có người xuất gia vì để được thân cận giới quyền quý cao sang.
3. Có người xuất gia vì mong được quyền hành trong một ngôi chùa hay lãnh đạo Tăng lữ, đồ chúng.
4. Có người xuất gia vì thất nghiệp, muốn kiếm miếng cơm manh áo.
5. Có người xuất gia vì cô thế, cô thân, trốn kẻ thù nghịch.
6. Có người xuất gia vì mang công mắc nợ.
7. Có người xuất gia vì cầu giải thoát sanh tử luân hồi, muốn chấm dứt khổ đau, phiền não và cứu độ chúng sinh.”
Hạng xuất gia cuối cùng (số 7) là người chân tu vì có mà buông để đi trên dường giải thoát không tham ưu chấp trước bất cứ gì trên đời chứ không xuất gia trốn tránh pháp luật, không để thân cận giới quyền cao sang, không vì danh lợi, không vì thất nghiệp hay đói khát, không vì cô đơn hay thất tình, không vì mắc nợ mà phải xuất gia để trốn thoát.