Hành trình “THEO BƯỚC CHÂN THẦY BỎ THAM SÂN SI” (Bài 5)

25/02/2025 - runggoi
TÂM TÌNH VỚI THẦY.
 
Hôm nay là thứ sáu ngày 21 tháng 02 năm 2025 nhằm ngày 24 tháng giêng ÂL năm Ất Tỵ.
 
Đã bước sang ngày 72 ngày kể từ ngày Thầy rời khỏi Gia Lai (12.12.2025) và hôm nay là ngày thứ 52 trên đất Thái Lan. Vẫn đôi chân trần, đầu trần, nụ cười ấy từ cửa khẩu Bờ Y từng bước vô uý xuyên qua biết bao “giông bão” của cuộc đời, biết bao nhiêu vùng miền của 2 nước Lào và Thái trên đường hướng về Miền Đất Phật, chịu đựng mọi điều kiện thời Tiết chỉ với 3 Y trên người, những lúc khi cho một y Tăng già lê thì chỉ còn 2 Y chịu đựng cái lạnh giá mỗi tối.
Thầy chọn xuất gia, dứt sự luyến ái, kham nhẫn tu học hạnh đầu đà tiêu diệt ngã chấp, vượt hoài nghi, trừ lời biếng, tăng trưởng niệm định, giải thoát phiền não, diệt tận tham sân và khổ đau.
 
Quãng đường Thầy và đoàn đã đi qua đã đang trở thành huyền thoại, mỗi bước chân an lạc và vô uý mỗi ngày đến miền đất mới đều là quê hương. Quê hương của thầy, của con là đại địa, là hành tinh xanh này, quê hương nằm trong mỗi hơi thở bình an, mỗi bước chân vững chãi và thảnh thơi. Mỗi hơi thở, mỗi bước chân là phép lạ, là huyền thoại, là một khám phá mới trên hành trình buông bỏ (muội lược) Tham Sân Si.
 
Con đường vô tận, mọi sự tương đối chỉ thời gian ban trải tuyệt đối như nhau đến tất cả. Bây giờ thầy, con cùng quý sư còn khoẻ còn đi được chứ vô thường đến như chiếc lá rơi hay khi già không còn khoẻ nữa, chân đã yếu thì làm sao mà đi được như hôm nay thầy nhỉ?!
 
Ngẫm mà thấy thương cho số đông người dân đất nước mình và nhân loại để thời gian quý giá và lối sống thiếu chánh niệm tỉnh thức đã lấy đi năng lượng tích cực, tuổi thanh xuân, sức khỏe, … như chiếc lá sớm úa tàn rơi rụng. Thầy, con và những ai còn đôi chân khoẻ và sức khoẻ tốt để tu tập hạnh đầu đà quả là quá may mắn, quá có phước đức, đã tu tập từ nhiều đời nhiều kiếp trước rồi. Con cảm động khi thầy xác quyết cứ đi trên con đường vô tận đến khi nào không thể đi được nữa thì thôi.
 
Hôm nay, Thầy không chỉ đang đi cho thầy mà thầy cũng đang đi cho tất cả, đang nâng đỡ và dìu bước cho những người thương, những huynh đệ bắt đầu bước vào tu tập đầu đà, bước vào con đường buông bỏ tận cùng kham khẫn tối thượng vượt thắng chính mình, vượt thắng cảm giác đói khát, nóng lạnh, bị thị phi …
 
Trên đường vô ngã thênh thang
Bước chân tĩnh lặng nhẹ nhàng thời gian
Đường xa đâu ngại gian nan
Chân trần vững bước, lòng gan chằng sườn
Gió lay cỏ dại ven đường
Mênh mang trời đất, vô thường thấm sâu
Đầu đà phạm hạnh nhiệm mầu
Hương bay ngược gió toàn cầu bình an.
 
Phật tại tâm thanh tịnh, tâm vô nhiễm giữa đời nhiễm ô, tâm bất động giữa đời náo động, tâm vô uý giữa đời lo sợ, tâm vô hại giữa đời nhiều hại, tâm không dính giữa đời vạn thính, an nhiên tự tại giữa thế gian với muôn ngàn giông tố cuộc đời. Phật ở đời sống tín tâm, giới hạnh, buông bỏ, chánh niệm tỉnh giác đêm ngày, ở tình bằng (tâm bình đẳng) trao nhau và tấm lòng từ bi vô lượng chứ không phải tại tướng hay đời sống xa xỉ. Tu thật, chân tu không nằm ở hình tướng bên ngoài, không ở nơi diễn kịch, nơi “phong bạt”, nơi ngồi mát ăn bát vàng, nơi tận hưởng vinh hoa phú quý kẻ hầu người hạ, nơi kinh doanh tâm linh, nơi mượn đạo tạo đời mà là sự tiếp nối đời sống buông xả, không tham ưu, không chấp trước của Đức Thế Tôn khi đã giác ngộ về khổ. Ấy là càng có nhiều, càng chứa chấp sở hữu nhiều, càng tham ái thì càng khổ đau, càng buông bỏ càng có tự do và hạnh phúc. Đó là lý do vì sao Đức Thế Tôn hay tán thán người tu tập đầu đà và thể hiện rõ qua nhiều đoạn kinh trong Tam Tạng Kinh điển, trong Kinh Nikaya, trong Thánh điển Pali. Thầy là người tiếp nối hạnh nguyện Đức Thế Tôn, tiếp nối tinh thần Maha Ca Diếp, làm sống dậy tinh thần này một cách mạnh mẽ nhất và là người truyền cảm hứng tốt nhất cho đến thời điểm này.
 
Thử hỏi có ai khác trên Thế gian này làm được như thầy, ai xin gì cũng cho, ngay cả xin thân xác của mình thì cũng hoan hỷ và cho mình 10 ngày thanh lọc cơ thể để cho tất cả các cơ quan sạch sẽ rồi thì muốn lấy gì thì lấy, đến nồi cơm duy nhất cũng cho tất, đến chiếc Y Tăng già lê chắp vá, đắp buổi tối cho đỡ lạnh cũng cho người chỉ mới vừa gặp lần đầu, miễn sao họ thấy vui vẻ, mãn nguyện và hạnh phúc???. Ai đánh mình, hại mình … thì cũng chúc cho họ hạnh phúc, chúc họ mau thành Phật.??? Mọi người yêu thương thầy thấy xót xa và bất bình khi có những người chưa hiểu hay kẻ xấu chỉ trích, thị phi, bôi nhọ, … thầy nhưng thầy thì với tâm bình đẳng ban rãi, vẫn an nhiên, bình thường, luôn giữ sự bình an trong tâm và nụ hàm tiếu rằng tất cả tốt đẹp, tất cả chúng ta cùng vui vẻ tham gia trò chơi của nghiệp?!
 
Trân trọng, yêu thương, thương kính, biết ơn và tin cậy _()_ _()_ _()_
 
– Tuệ Đức (Sư Rừng Gọi) –
 
 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *