THƯ SƯ RỪNG GỌI GỬI HAI CON

15/12/2025 - runggoi
ITBMU, Yangon – Myanmar
Chủ Nhật, ngày 14.12.2025
 
Con thương,
 
Thật ra, từ đầu năm 2005 – khi lần đầu gặp Thiền sư Thích Nhất Hạnh (Sư Ông Làng Mai) về nước và tham dự khóa tu 5 ngày dịp giáp Tết Nguyên Đán Ất Thân tại Chùa Hoằng Pháp – TP.HCM, cách đây hơn hai thập kỷ – ba đã khởi phát ý nguyện xuất gia, vì thấy rõ con đường mình chọn đi. Nhưng khi ấy, ba đã yêu và hứa cưới mẹ của các con, nên ba chọn giữ lời, ở lại để cùng mẹ xây dựng gia đình, nuôi dưỡng hai con và trải nghiệm đời sống thế tục.
 
Hơn nữa, sự ra đời của hai con chính là chứng nhân cho Lịch sử – cho sự kết tinh của tình yêu thương vượt lên mọi ràng buộc, mọi định kiến, mọi giới hạn, mọi cản trở, mọi ngăn che từ gia đình đến hội thánh. Hai con là minh chứng sống động rằng Bụt và Chúa có thể nắm tay nhau, có thể cùng hiểu sâu thương thấu, cùng hiện hữu hòa hợp trong một mái nhà, và có thể sống chung hạnh phúc bên nhau. Vì mẹ con theo Chúa, còn ba theo Bụt.
 
Ba rất hạnh phúc mỗi ngày rằm được đi Chùa, và mỗi ngày Chúa Nhật cả gia đình ta cùng đi nhà thờ. Ba cũng thật hạnh phúc khi đã có cơ hội chia sẻ về sự thực hành những giá trị Phật dạy như 5 giới, đồng cảm với Chúa qua 10 điều răn, qua tinh thần Kinh Hòa Bình, và qua lòng thương xót của Thánh Mẹ Teresa…
 
Đời thế tục vốn nhiều khổ đau, bởi con người không nhận ra mình vốn là lá, là hoa, là mây bay. Vì không thấy được bản chất nhiệm màu của vô thường (anicca) và vô ngã (anatta), nên người thế tục tự xây ngục tù cho chính mình và cho nhau. Chính những năm tháng ấy đã giúp ba trưởng thành, hiểu sâu hơn về tình thương, bổn phận, trách nhiệm và giá trị của đời sống gia đình, đời sống thế tục.
 
Đến năm 2018, khi hai con đã lớn, hiểu và đồng thuận cho ba ra đi, và mẹ cũng thuận lòng, ba mới rời gia đình để bước vào con đường xuất gia. Ba biết ơn hai con đã hiểu, đã thương, đã thuận theo lý tưởng sống của ba và mẹ. Chính sự đồng thuận ấy làm cho hành trình xuất gia của ba càng thêm cảm động, vững chãi và trọn vẹn.
 
Đã bảy năm kể từ ngày ba rời ngôi nhà có mẹ và hai con. Nay ba đã chính thức xuất gia, trở thành một Tỳ kheo – người con Phật. Con đường ba đi là con đường Giới – Định – Tuệ, của tự do nội tâm, của tình thương vô ngã và từ bi. Mỗi ngày ba hân hoan trong đời sống tu tập, hân hoan mỗi khi bàn chân chạm vào đất mẹ, mỗi khi được lắng nghe bản giao hưởng hòa ca của thiên nhiên. Đặc biệt, dưới vòm trời đầy sao, ba cảm nhận đâu cũng là nhà, là quê hương.
 
Tình thương ba dành cho hai con thì không bao giờ mất đi, mà chỉ ngày càng sâu rộng và trong sáng hơn. Trong thư này, ba vẫn xưng là ‘ba’ – không phải để giữ vai trò thế tục, mà để các con cảm nhận được tình thương phụ tử gần gũi. Dù nay ba đã khoác áo Tỳ kheo, trở thành người con Phật, tình thương ấy vẫn nguyên vẹn, chỉ thêm bao la, rộng lớn và thanh tịnh hơn.
 
Ba vẫn hạnh phúc khi nhớ lại những ngày được đưa các con về rừng khi còn bồng trên tay, được cùng các con bên chú cún Kaya, được đưa các con tắm sông mát lành, được đưa các con trở về với thiên nhiên trong lành v.v. Những khoảnh khắc ấy là niềm vui, hạnh phúc và ký ức đẹp đẽ mà ba luôn trân quý.
 
Ba hạnh phúc khi thấy con gái đã vào đại học ngành y, chuẩn bị trở thành bác sĩ. Con hãy nhớ: thân và tâm là một khối, một hệ sinh thái tổng thể không thể tách rời. Y khoa hiện đại thường chú trọng thân thể, nhưng nếu thiếu sự chăm sóc cho tâm thì chưa trọn vẹn. Con cần dành thời gian ngồi yên cho chính mình, kết nối với thánh linh trong con, để chữa lành từ gốc rễ.
 
Con hãy nhớ, sức mạnh thật sự không chỉ đến từ tri thức sách vở, mà còn từ sự quân bình giữa thân – tâm – trí và khả năng làm chủ cảm xúc. Sách là nguồn năng lượng nuôi dưỡng, nhưng tri thức mới chỉ là một phần. Điều quan trọng hơn là biết chiêm nghiệm và thực hành, để chuyển hóa thành trải nghiệm sống động nơi chính mình. Khi con dành thời gian ngồi yên, lắng nghe hơi thở, nhìn sâu và quán chiếu, những hạt giống hiểu biết sẽ dần nảy mầm trong tàng thức. Từ đó, trí tuệ và an lạc sẽ hiện hữu, giúp con vững vàng trước mọi thử thách. Mỗi bước đi đều có thể trở thành một pháp hành, và mỗi hơi thở đều là một bài học nuôi dưỡng tâm hồn.
 
Ba chưa từng quên biến cố năm con mới học lớp ba, khi con cùng hơn một trăm bạn nhỏ bị ngộ độc sữa học đường. Ba đã bế con đi qua trạm xá xã, bệnh viện huyện, tỉnh, rồi đến tận Bệnh viện Nhi Đồng 1. Khi chất độc đã ngấm sâu nhiều ngày, ngay cả bệnh viện tuyến Trung ương cũng không thể làm gì hơn cho con và các bạn. Cuối cùng, chỉ còn cơ thể tự chữa lành – một sự thật vừa đau thương vừa nhiệm màu.
 
Chính khoảnh khắc bất lực ấy đã mở ra cho ba một niềm tin lớn – một đức tin sâu sắc: cơ thể con người là một cơ thể diệu kỳ, có khả năng tự chữa lành. Từ sự quan sát, kết hợp với kiến thức khoa học và trải nghiệm chính mình, ba đã chọn theo đuổi con đường ấy, hoan hỷ lan tỏa tinh thần Rừng Gọi và truyền bá Phương pháp nhịn khô 7T như một thông điệp về nội lực tự hồi phục của con người – dù khó khăn đến đâu.
 
Hơn bảy năm trôi qua, những dấu vết tổn thương vẫn còn trong thân thể con, như một lời nhắc nhở về sự mong manh của sự sống và trách nhiệm của người lớn đối với trẻ thơ. Nhưng cũng chính từ bài học đau thương ấy, ba nhận ra giá trị vô cùng quý báu cho hành trình phụng sự vô vụ lợi, vô điều kiện của mình.
 
Càng chiêm nghiệm, ba càng hiểu và càng thương con, thương mẹ, thương chị con nhiều hơn. Ba biết con đã chịu nhiều thiệt thòi; lúc cơ thể con vừa kịp tự chữa lành cũng là lúc ba rời đi. Nhưng chính từ đó, con trở nên mạnh mẽ hơn, biết trân quý sức khỏe, biết lắng nghe cơ thể và tâm mình. Ba mong con giữ lấy nghị lực ấy, biến nỗi đau thành động lực để học tập, để sống nhân ái, và sau này biết bảo vệ những bạn nhỏ khác. Con chính là minh chứng rằng từ khổ đau vẫn có thể nảy sinh hạt giống của hiểu biết, trí tuệ, từ bi và hùng lực.
 
Hai con biết không, nhiều bậc tri thức lớn – từ các thầy thuốc nhân dân, bác sĩ Bộ Y tế, các giảng viên trường đại học y dược trong và ngoài nước, cho đến những bác sĩ ở các bệnh viện quốc tế đã làm việc hơn bốn mươi năm – cũng tìm về Rừng Gọi để học cách thanh lọc và chuyển hóa thân tâm theo phương pháp 7T toàn diện, thuận theo tự nhiên. Họ đến để thực tập chữa lành tận gốc, bởi vì thân an thì tâm an, còn tâm bất an thì thân khó khỏe.
 
Bác sĩ Robert Riche – tham gia khóa Thanh lọc K25 do ba trực tiếp hướng dẫn – từng chia sẻ rằng ngoài việc thanh lọc, đặc biệt là trải nghiệm phương pháp nhịn khô (dry fasting) đầy khoa học và diệu kỳ, ông còn học được cách đi, đứng, nằm, ngồi trong chánh niệm; cách làm việc trong chánh niệm; cách vận hành của tâm; cách quản lý cảm xúc; cách thư giãn cơ thể; cách làm lưu thông tâm ý. Ông cũng học cách ăn đúng qua tâm – tức là tư niệm thực, nuôi dưỡng bằng chánh niệm – cùng với thức thực và sự vận hành của bảy cổng năng lượng trong cơ thể. Bác sĩ có chia sẻ chi tiết buổi cuối trước giờ chia tay để kết thúc khoá Thanh lọc Rừng Gọi.
 
Đây chính là nền tảng để chữa lành toàn diện, thuận theo tự nhiên: biết hòa giải với chính mình và với người thân thương, biết kết nối sâu sắc với thiên nhiên và sự sống. Các con cũng vậy, hãy dành thời gian để lắng nghe chính mình, để mỉm cười với từng bộ phận cơ thể và gửi yêu thương đến đôi mắt, lá phổi, lá gan, trái tim, dạ dày, đôi chân… Khi thân được nuôi dưỡng bằng tình thương, tâm sẽ an; và khi tâm an, thân sẽ khỏe.
 
Có lần ba gặp người anh – lớn hơn ba hai tuổi, con bác 6 – Thầy thuốc Ưu tú, TS.BS. Đinh Hữu Hùng, chuyên khoa Nội – Thần Kinh, Trưởng khoa Y Dược trường Đại học Tây Nguyên, trong đợt ba đang hướng dẫn khóa Thanh lọc Rừng Gọi tại Buôn Mê Thuột – Đắk Lắk. Anh chia sẻ rằng các bệnh lý nội khoa, thần kinh, chuyển hóa… đều có thể xuất phát từ hơn một nghìn nguyên nhân khác nhau theo nghiên cứu chuyên sâu, và cũng cần chừng ấy toa thuốc để điều trị.
 
Ba đã mỉm cười và nói với anh rằng: ‘Nếu em học bác sĩ thì chắc giờ có thể đang đồng hành cùng anh ở đây. Mọi bệnh tật chỉ là quả, là hoa trái của một cái gốc. Cái gốc chính nằm ở tâm và đời sống. Quan trọng là mình biết cách thanh lọc, chuyển hóa, trị liệu; biết làm việc với cái tâm mình, cho phép tâm mình chuyển thì cơ thể cũng tự chuyển hóa và tự chữa lành.’
 
Hai con thương, hai con là những người may mắn có một gia đình hạnh phúc, không thiếu thốn những điều kiện thiết yếu cho đời sống như bao trẻ em khác phải chịu cảnh gia đình tan vỡ, thù hận nhau, hay bệnh tật triền miên. Vì vậy, hãy luôn biết trân trọng và biết ơn những gì mình đang có: biết ơn cha mẹ, biết ơn ông bà và tổ tiên, biết ơn đất nước, biết ơn nhau, biết ơn sự sống, biết ơn thiên nhiên và đất mẹ. Khi tâm nuôi dưỡng bằng lòng biết ơn, thì tự nhiên sẽ sinh ra niềm vui, sự bình an và sức mạnh để giúp con vượt qua mọi thử thách trong đời.
 
Niềm vui lớn của ba là buông tất cả, hành đầu đà thong dong muôn phương; đâu cũng là nhà, ai cũng là người thương. Ba được hòa mình với thiên nhiên tươi đẹp, tận hưởng hương vị tự do, và làm những việc quên mình lợi người, lợi cho môi trường, lợi cho đất mẹ. Đó chính là lý tưởng sống, là thiên đường tuyệt diệu mà ba luôn gìn giữ trong tâm.
 
Ba không để lại tài sản nào ngoài tình yêu thương vô điều kiện, tinh thần sống thuận nhiên, kỹ năng sống để các con tự lập vững vàng, tâm rộng mở, lòng trắc ẩn, đức vô úy, và phước đức ba đã gieo trồng.
 
Con thương! Nếu một mai các con nghe tin ba trút hơi thở cuối cùng, hãy mỉm cười. Ba không chết đâu. Thân xác rồi sẽ trở về với cát bụi, nhưng tinh thần, tình yêu thương và năng lượng lành của ba vẫn còn mãi trong các con, trong những người hữu duyên với Rừng Gọi, trong từng bài viết, từng chia sẻ, từng cuốn sách ba để lại cho đời. Tất cả đều là năng lượng, và năng lượng ấy sẽ tiếp tục lan tỏa đến những người hữu duyên khắp nơi trên thế giới.
 
Có người thương đã về Rừng Gọi, dù ba không hiện diện nơi đó, nhưng vẫn thấy ba trong từng gốc cây, ngọn cỏ, trong màu xanh khu vườn, trên con đường sỏi mà mỗi ngày họ bước đi chậm rãi. Người ấy viết: “Con xin thành tâm biết ơn thầy Nguyễn Huỳnh Thuật (Sư Tuệ Đức – Rừng Gọi) đã tạo nên một Rừng Gọi an lành và chân thật đến vậy. Dù kỳ này về Rừng không gặp thầy, nhưng con thấy thầy trong từng gốc cây, ngọn cỏ, trong màu xanh khu vườn, trên con đường sỏi mà mỗi ngày con bước đi chậm rãi. Và dù đã trở về nhà, con vẫn nhớ dáng người nhỏ nhắn, thoăn thoắt làm việc mà lại thật an trong từng nụ cười, từng giọng nói của người thương tiếp nối thầy và phụng sự Rừng Gọi. Năng lượng ấy chắc chắn sẽ còn theo con rất lâu – như một lời nhắc rằng, người làm chữa lành như con phải học cách hiện diện, dịu dàng và đầy từ bi để có thể xoa dịu nỗi đau của người khác.”
 
Con thấy đó, sự hiện diện không chỉ nằm ở hình hài, mà còn ở năng lượng, ở tình thương và sự tiếp nối. Khi con biết thanh lọc thân tâm, sống quân bình, giữ tâm trong sạch, học tập chăm chỉ và lắng nghe chính mình, thì mỗi bước đi của con sẽ trở thành một pháp hành, mỗi hơi thở sẽ là một bài học, và mỗi hành động hay việc làm sẽ là một lễ hội, một hiến dâng cho người và cho đời. Như thế, ba vẫn luôn ở bên con – trong sự tiếp nối của tình thương và trí tuệ.
 
Công trình của ba hôm nay, thật ra, đã được ngàn đời hoàn tất trong hiện hữu nhiệm màu. Ba chỉ đang tiếp nối dòng chảy ấy, để gieo hạt thương yêu và tỉnh thức cho các con và cho đời thấm đẫm trí tuệ, từ bi, sự khoẻ mạnh, niềm vui và hạnh phúc. Các con chính là mầm xanh tiếp nối dòng chảy ấy, để tình thương, trí tuệ và hạnh phúc không bao giờ dứt. Hãy luôn trở về nhà – nơi thân tâm chính mình. Đó mới là ngôi nhà, là quê hương đích thực. Sống trọn vẹn từng hơi thở, từng nhịp tim, để cảm nhận sự nhiệm màu của cuộc đời ngay trong khoảnh khắc hiện tại, ở đây và bây giờ, con nhé.
 
Khi ba liễu ngộ vô thường
Sống đời thanh thản hiểu thương vô vàn
Từ ấy thôi hết lầm than
Lòng vui như hội thênh thang cùng trời…
 
Ba trân quý sự sống trong hiện tại, nụ cười hạnh phúc nở trên mọi nẻo ba đi.
Ba tin rằng hai con yêu sẽ trở thành những công dân tử tế toàn cầu (good global citizen), vững vàng trong các kỹ năng sinh tồn – kể cả khả năng không ăn uống nhiều ngày mà vẫn sống khoẻ mạnh, khả năng thích nghi tốt với những hoàn cảnh khắc nghiệt của đời sống… – và quan trọng hơn là sống với tâm tàm quý, từ bi với mọi người và mọi loài. Giữa cuộc đời đảo điên, đầy toan tính, ba tin các con vẫn có thể giữ được tâm bình, sống hạnh phúc và an nhiên.
 
Ba hiểu, thương, tin và yêu hai con vô cùng.
Ôm các con vào lòng.
 
Tỳ kheo Rừng Gọi (Ba Thuật)
 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *