Kỷ niệm 2025 về Rừng Gọi Nam Cát Tiên cùng Sư Tuệ Đức, Mẹ Mauthoigian KH, và Người Thương là một dấu ấn thiêng liêng trong hành trình thức tỉnh và quay về bên trong.
Trong không gian mộc mạc của rừng già, giữa tiếng chim hót và hơi thở của thiên nhiên, mình đã có cơ duyên quý báu được cùng nhiều Người Thương thực hành thanh lọc thân và tâm, tiếp cận với phương pháp nhịn khô 7T – một phương pháp không chỉ là sự tịnh hóa thể chất mà còn là cánh cửa mở ra sự lắng đọng và tĩnh tại nơi tâm hồn.
Trải nghiệm 3 ngày nhịn khô, kế tiếp là 2 ngày nhịn ướt và 2 ngày ăn ra, mỗi chặng là một bài học sâu sắc về buông bỏ, về chấp nhận và đối diện. Khi thân thể không còn phụ thuộc vào thức ăn, thì tâm trí bắt đầu quay về, lắng nghe những chuyển động nhỏ nhất trong chính mình.
Ngày đầu nhịn khô, là thử thách. Cơ thể phản ứng, tâm thì hoang mang. Nhưng được đồng hành cùng Người Thương tham gia thanh lọc và sự dẫn dắt từ Sư, mọi nỗi lo tan dần trong sự tin tưởng và an trú.
Ngày thứ hai, năng lượng bắt đầu thay đổi. Thân nhẹ hơn, tâm sáng hơn. Những cảm xúc sâu kín bắt đầu trồi lên, và mình học cách nhìn chúng như một người bạn cũ trở về.
Đến ngày thứ ba, sự tĩnh lặng bao phủ. Không còn đói, không còn khát – chỉ còn sự hiện diện trọn vẹn trong từng khoảnh khắc. Một cảm giác được giải phóng khỏi mọi ràng buộc.
Sau đó là 2 ngày nhịn ướt, như một làn nước mát xoa dịu thân thể. Rồi đến 2 ngày ăn ra, mọi giác quan như được đánh thức trở lại – nhưng lần này là với sự trân trọng và ý thức sâu sắc về từng miếng ăn, từng ngụm nước.
Chuyến đi này không chỉ là một hành trình thanh lọc, mà là một nghi lễ chuyển hóa – nơi mình được “chết đi” khỏi những cũ kỹ bên trong, và “tái sinh” với một tâm thế mới, nhẹ nhàng hơn, vững vàng hơn, và chan chứa biết ơn hơn.
Điều nhiệm màu và chạm sâu nhất trong chuyến đi này… chính là được nhìn thấy Mẹ – người đã từng gồng gánh biết bao nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần – khỏe hơn, nhẹ nhàng hơn sau quá trình thanh lọc.
Mẹ mình bị ung thư phổi, cường giáp và hậu mãn kinh– căn bệnh khiến cả nhà sống trong lo lắng, hy vọng xen lẫn sợ hãi. Có những lúc nhìn Mẹ ho, thở khò khè, ngủ không yên, và có những suy nghĩ muốn dừng lại sự sống.
Và rồi, như một duyên lành, Mẹ đã đồng ý cùng mình tham gia khóa thanh lọc. Ban đầu, mình cũng lo lắng – lo cho sức khỏe yếu ớt của Mẹ, lo liệu Mẹ có chịu đựng được quá trình nhịn khô, nhịn ướt – những thử thách không nhỏ đối với người đang mang bệnh. Nhưng thật không ngờ, chính sự đơn giản – quay về với hơi thở, thiên nhiên, và chính mình – lại là chìa khóa mở ra một cánh cửa mới cho Mẹ.
Và rồi… như một món quà nhiệm màu từ trời đất, từ tình thương và sự tỉnh thức, Mẹ mình đã thay đổi.
Giờ đây, Mẹ không còn nói về cái chết, không còn nhắc đến những suy nghĩ muốn rời bỏ thế gian. Mỗi buổi sáng, Mẹ thức dậy với đôi mắt trong và sáng hơn, da dẻ hồng hào, có sức sống – không còn là gương mặt xám xịt và nặng nề như trước nữa.
Trước đây, mình từng nghĩ hạnh phúc là khi mọi thứ suôn sẻ. Nhưng giờ đây, mình hiểu: hạnh phúc thật sự là khi có thể đối diện với những khó khăn bằng sự bình an bên trong.
Thanh lọc không chỉ là dừng ăn, mà là dừng tất cả những thói quen cũ kỹ khiến ta xa rời sự sống: dừng nói nhiều, dừng nghĩ nhiều, dừng chống cự, dừng phán xét… để có cơ hội thấy lại chính mình, một cách trọn vẹn và thành thật.
Khóa thanh lọc không phải là “thuốc chữa bệnh”, nhưng với Mẹ – và cả với mình – nó đã trở thành cánh cửa dẫn về sự hồi sinh. Không chỉ là hồi sinh thể chất, mà còn là hồi sinh niềm tin, sự kết nối giữa hai mẹ con, và sự tỉnh thức của một gia đình đang học cách sống chậm lại, sâu hơn, và yêu thương nhiều hơn.
Căn bệnh thì vẫn đó, thử thách vẫn còn, nhưng ánh sáng trong tâm Mẹ đã trở lại. Và mình biết… hành trình chữa lành đã bắt đầu thực sự. Không phải bằng thuốc men, mà bằng ánh sáng của sự yêu thương, của tỉnh thức, của sự quay về với chính mình.
Khi quay về phố thị, tiếng ồn sẽ trở lại, công việc lại bận rộn, và có thể thân này lại mỏi mệt.
Nhưng mình tin – một khi đã được chạm vào nền tảng tỉnh thức bên trong, thì mình sẽ luôn biết đường quay về.
Quay về với hơi thở.
Với rừng.
Với Mẹ.
Với chính mình.
Và hành trình ấy… sẽ luôn tiếp tục.
Con xin tri ân và biết ơn đến Sư Tuệ Đức và Những Người Thương hỗ trợ trong quá trình thanh loc.
English:
A Sacred Memory of 2025 – “The Forest Calls” at Nam Cát Tiên with Master Tuệ Đức, Mother Mauthoigian KH, and Beloved Companions
In the humble embrace of the ancient forest, surrounded by birdsong and the breath of nature, I was blessed with the rare opportunity to join many beloved souls in the practice of cleansing both body and mind, through the 7-day dry fasting method. This is not merely a physical detoxification, but a doorway into stillness and inner peace.
The journey included 3 days of dry fasting, followed by 2 days of water fasting, and ending with 2 days of refeeding. Each stage was a profound lesson in letting go, acceptance, and facing oneself. When the body no longer depends on food, the mind begins to turn inward, listening to even the subtlest movements within.
The first day of dry fasting was a challenge. The body resisted, and the mind felt restless. But being guided by Master Tuệ Đức and supported by loving companions, fear gradually dissolved into trust and presence.
By the second day, energy began to shift. The body felt lighter, the mind clearer. Long-buried emotions surfaced, and I learned to welcome them like old friends returning home.
On the third day, silence enveloped everything. No more hunger, no more thirst—only full presence in each moment. A sense of liberation from all attachments.
Then came 2 days of water fasting, like a cool stream soothing the body. The 2 days of refeeding awakened the senses—this time with deep gratitude and mindfulness toward every bite, every sip.
This retreat was not just a detox, but a sacred rite of transformation—where I was able to “die” to my inner patterns, and be “reborn” with a new sense of lightness, groundedness, and profound gratitude.
The most miraculous and deeply touching part of this journey… was witnessing my mother’s transformation. A woman who has carried so much pain—physically and emotionally—emerged lighter and stronger after this process.
My mother has been battling lung cancer, hyperthyroidism, and postmenopausal challenges—a burden that had filled our home with fear, uncertainty, and silent prayers. There were moments I saw her coughing, gasping for air, unable to sleep—speaking of death as if it were already near.
Then, by some divine grace, she agreed to join me in this detox journey. At first, I was worried—worried if her fragile health could handle the dryness, the fasting, the intensity of it all. But to our amazement, it was precisely the simplicity—returning to the breath, to nature, to oneself—that became the key that opened a new door for her.
And then… as if a gift from the heavens, from love and awareness—my mother began to change.
She no longer speaks of death. She no longer wishes to leave this world. Every morning now, she wakes with clear, bright eyes and a rosy complexion full of life—no longer the ashen, weary face I used to see.
I used to think happiness meant everything going smoothly. But now, I understand: true happiness is the ability to face difficulties with inner peace.
Fasting isn’t just about stopping food. It’s about stopping old habits that disconnect us from life—stopping the chatter, the overthinking, the resistance, the judgments… so we can finally see ourselves clearly, fully, and honestly.
This detox program isn’t a “cure”—but for my mother, and for me, it became a gateway to rebirth. Not just physical, but a rebirth of trust, of connection between mother and child, and of an awakened family learning to slow down, go deeper, and love more.
The illness is still there. The challenges are still present. But the light in her heart has returned. And I know… the healing has truly begun. Not through medicine, but through the light of love, mindfulness, and returning home to ourselves.
As we return to the noisy city, the busyness of life may resume, and the body may again feel tired.
But I believe—once you’ve touched that foundation of inner awareness—you will always know the way home.
Back to the breath.
To the forest.
To Mother.
To the Self.
And the journey… will always continue.
I bow in deep gratitude to Master Tuệ Đức and all the beloved companions who supported this sacred process of purification.


