Các phát biểu, chia sẻ, thông tin quý đáng suy ngẫm cho thời có nhiều biến động và đại thanh lọc hiện nay:
Tiết lộ điều làm nên kỳ tích của đội bóng nhí Thái Lan bị kẹt trong hang 18 ngày không có thức ăn, nước uống đã được thế giới dõi theo, chúc mừng, ngưỡng mộ và thán phục.
Ekapol Chanthawong (25 tuổi, huấn luyện viên đội bóng nhí Lợn Rừng “Wild Boars”) chia sẻ nhân tố giúp đội bóng nhí Thái Lan giữ bình tĩnh và sống sót sau nhiều ngày (18 ngày, hơn 430 giờ bị kẹt) sống nơi hang Tham Luang là anh từng thiền trong nhiều năm, nhịn ăn nhiều ngày và anh đã hướng dẫn cho đội bóng nhí thiền, công phu khi bị mắc kẹt trong hang. Anh giúp cho đội bóng không có suy nghĩ sợ hãi và tiêu cực. Ekapol C. từng đi tu trong khoảng 10 năm, thích thiền và nhịn ăn định kỳ. Anh thường đến chùa ở và thiền với các nhà sư.
Thủ tướng Iceland Katrin Jakobsdottir là một trong những lãnh đạo thế giới đầu tiên chúc mừng đội bóng nhí Thái Lan. “Hôm nay, hy vọng, lòng trắc ẩn và lòng dũng cảm đã chiến thắng. Tôi thay mặt cho nhân dân Iceland xin gửi lời chúc ấm áp nhất đến 12 cầu thủ nhí và huấn luyện viên dũng cảm, kiên cường, …”
Trong khi hay tin cả đội bóng ra ngoài an toàn, nhiều nhà lãnh đạo thế giới đã gửi lời ngưỡng mộ, ngợi khen, chúc mừng sự kiện thành công lịch sử ngoài mong đợi này ngoài Thủ tướng Iceland Katrin Jakobsdottir còn có Tổng thống Mỹ Donald Trump, Tổng thống Hàn Quốc, Thủ tướng Anh Theresa May, Thủ tướng Đức Angela Merkel, Thủ tướng Singapore, Thủ tướng Việt Nam,…
Thủ tướng Singapore Lý Hiển Long: “Đây là câu chuyện truyền cảm hứng tuyệt vời thể hiện sức mạnh ý chí và tinh thần của con người, về điều mà các quốc gia và những nhóm khác nhau có thể đạt được kỳ tích tốt đẹp nếu cùng phối hợp, sẻ chia”
Các cầu thủ nhí khi được phỏng vấn sau khi được thoát khỏi hang có chia sẻ: “Qua sự kiện lịch sử này, chúng cháu đã học về tình yêu thương, các công phu, thiền, vượt lên nỗi sợ, niềm tin, hy vọng, ý chí mạnh mẽ, tinh thần tích cực và cách kiên nhẫn để được cứu thoát…”
Mình thật sự nể phục sự dũng cảm, khả năng chịu đựng và tinh thần đoàn kết của đội bóng bao nhiêu thì cũng nể những con người quên bản thân mình để cứu đồng loại bấy nhiêu, không phân biệt màu da, quốc tịch, chính trị, tôn giáo,… Không phải một đại dương, mà cả bốn đại dương tấm lòng mình đã được chứng kiến trong chiến dịch này. Humanity has no borders, indeed (Đúng thật là nhân loại không có biên giới).
Đội bóng nhí Thái Lan đã cắt tóc đi tu 10 ngày theo truyền thống Phật giáo Thái Lan để tri ân đội giải cứu, bày tỏ lòng biết ơn những người thầm lặng đã làm hết sức mình để giúp cứu thoát khỏi hoạn nạn, đồng thời mang lại phước lành và niềm tự hào cho gia đình.
“Hãy Gọi Đúng Tên Tôi
Đừng bảo ngày mai tôi đã ra đi
Bởi vì chính hôm nay tôi vẫn còn đang tới
Hãy ngắm tôi thoát hình trong từng phút từng giây
Làm đọt lá trên cành xuân
Làm con chim non cánh mềm
Chiêm chiếp vui mừng trong tổ mới
Làm con sâu xanh trên cuống hoa hồng
Làm gân viên ngọc trắng tượng hình trong lòng đá
Tôi còn tới để khóc để cười, để ước mong để lo sợ
Sự xuất nhập của tôi là hơi thở
Nhịp sinh diệt của tôi cũng là tiếng đập một lần
Của hàng triệu trái tim
Tôi là con phù du thoát hình trên mặt nước
Và là con chim sơn ca mùa xuân về trên sông đón bắt phù du
Tôi là con ếch bơi trong hồ thu
Và cũng là con rắn nước trườn đi tìm cách nuôi thân bằng thân ếch nhái
Tôi là em bé nghèo Uganda
Bao nhiêu xương sườn đều lộ ra
Hai bàn chân bằng hai ống sậy
Tôi cũng là người chế tạo đạn bom
Để cung cấp kịp thời cho các dân tộc Á Phi
Tôi là em bé mười hai, bị làm nhục, nhảy xuống biển sâu
Tôi cũng là người hải tặc sinh ra với một trái tim chưa biết nhìn biết cảm
Tôi là người đảng viên cao cấp, cầm quyền sinh sát trong tay
Và cũng là kẻ bị coi là có nợ máu với nhân dân
Đang chết dần mòn trong trại tập trung cải tạo
Nỗi vui của tôi thanh thoát như trời xuân,
Ấm áp cỏ hoa muôn lối
Niềm đau của tôi đọng thành nước mắt, ngập về bốn đại dương sâu
Hãy nhớ gọi đúng tên tôi
Cho tôi được nghe một lần tất cả những tiếng tôi khóc, tôi cười
Cho tôi thấy được nỗi đau và niềm vui là một
Hãy nhớ gọi đúng tên tôi
Cho tôi giật mình tỉnh thức
Và để cho cánh cửa lòng tôi để ngỏ
Cánh cửa xót thương”.
(Thiền sư Nhất Hạnh).