THEO BƯỚC CHÂN THẦY MINH TUỆ LƯỢC BỎ THAM SÂN SI

25/03/2025 - runggoi
Thầy Minh Tuệ: Tu chợ, tu giữa đời thường.
 
Như chúng ta biết, tu chợ, tu giữa đời thường là khó tu nhất. Sự giải thoát thực sự thể hiện ở chỗ tâm bất động giữa đời sôi động, tâm bất biến giữa đời vạn biến, tâm không dính giữa đời vạn thính, đi đâu, ở đâu cũng có an lạc và thầy Minh Tuệ (Thầy) đã có được điều này.
 
Trong cõi nhân sinh biến động, khi danh lợi phủ bóng và thị phi dậy sóng, Thầy với thân hình gầy ốm, mong manh như đại diện cho tầng lớp “ăn xin”, “bần cùng”, “tận đáy” xã hội vẫn lặng lẽ tinh tấn hành trì hạnh đầu đà giữa đời với ba y một bát, ăn uống ngày 1 lần trước ngọ trên con đường bộ hành “đã về, đã tới” (arrived, home) trên từng bước đi như kim chỉ nam, như ngọn hải đăng soi sáng cho những ai đang hoang mang, sợ hãi giữa biển đời mênh mông không biết đi đâu về đâu giữa muôn trùng sóng vỗ.
 
Hành trình giác ngộ giải thoát không phải là một đích đến cố định, mà là một hành trình dài, nơi sự cân bằng giữa buông bỏ và thực tại, nơi thầy MT cũng như chúng ta tìm thấy niềm hân hoan, an lạc ngay tại nơi ta đang sống, ngay trong chính con người ta. Cũng như thiền sư Thích Nhất Hạnh, cha đẻ chánh niệm Phương Tây (The West father of mindfulness) có câu nói nổi tiếng: “Không có con đường dẫn đến hạnh phúc, hạnh phúc là con đường” (No way to happiness, happiness is the way).
 
Trong muôn ngàn khổ lụy của kiếp nhân sinh, từ bi (tình thương chân thành) là sức mạnh chữa lành kỳ diệu, là ánh trăng dịu mát giữa trời u tối. Tất cả chúng sinh hữu duyên với Thầy đều được tưới tẩm lòng từ bi, bằng tình yêu thương chân thành, không toan tính, tình bằng trao nhau (tình thương trao một cách bình đẳng) qua ánh mắt hiền hòa, nụ cười thản nhiên và năng lượng tâm từ (metta) mãnh liệt, đã đang hoá giải bao hận thù chất chứa từ lâu, chữa lành bao tổn thương, xoa dịu bao đau thương mà người hữu duyên và thế gian vẫn hằng gánh chịu.
 
Thầy thực hành Bồ Tát đạo nên không chọn đời sống an nhàn, sung túc, lợi dưỡng trong thiền viện, trong chùa mà đi vào bể đời để tiếp xúc đời, để trải nghiệm khổ đau tận cùng, vượt lên khổ đau và độ sinh. Thầy chủ động chọn đường tu đối diện với thị phi, với nghi ngờ, với sự sợ hãi, với những ánh nhìn ngưỡng mộ, thần tượng … nhưng tâm vẫn không dao động. Chân đi qua cõi tục, nhưng lòng không vướng bụi trần. Với Thầy mỗi gian nan, mỗi khó khăn, mỗi cạm bẫy giăng ra không phải là chướng ngại, mà là thử thách, là cơ hội nhìn tâm và quán tâm, là chất liệu để trui rèn tinh thần kham nhẫn và tăng trưởng tứ vô lượng tâm: Từ – Bi – Hỷ – Xả, như Chim Phượng Hoàng thoát mình từ đống tro tàn, như hoa sen vươn lên từ bùn tanh mà vẫn khoe sắc và tỏa hương tinh khiết.
 
Thầy đã đang thực hành bố thí và phụng sự tối thượng cả tài thí, pháp thí và vô úy thí. Phật dạy trong kinh Đại Niết Bàn rằng phụng sự tối thượng là sống an vui trong Pháp. Thầy chọn bố thí pháp thí và vô uý thí bằng chính đời sống an vui trong chánh pháp, trong việc thực hành buông xả và đầu đà của mình và đã có không biết bao YouTuber có được sự giàu có tài chính từ thầy. Thầy không cần bục giảng uy nghi, không cần pháp tòa cao sang, mà thiên nhiên là bục giảng, ụ đất nơi hoang dã hay gốc cây là pháp toà, từng bước chân hôn lên đất Mẹ, từng lần chắp tay cảm tạ những duyên lành tốt đẹp đã đang là một bài pháp sống động giữa đời thường. Ở nơi nào Thầy đi qua, hạt giống chánh niệm tỉnh thức, hạt giống yêu thương không vấn vương, hạt giống Bồ đề, hạt giống vô uý cũng được gieo xuống cùng những cơn mưa tưới mát những “mảnh đất” khô cằn, chai sạn. Thầy như nguồn suối mát trong đã làm dịu mát bao tâm hồn đã đang khô héo, biết bao người trầm cảm, bất an, chán sống, tuyệt vọng … hữu duyên với thầy đã có cuộc sống hồi sinh !
 
Hành trình của Thầy như là người mang ánh sáng đến những nơi tăm tối. Nơi nào thầy đến nơi đó có thêm sự dễ thương, sự khả ái, có thêm ánh sáng, năng lượng lành. thanh cao và những hạt giống lành. Thầy đi để mà đi chứ không cần đích đến, không tìm kiếm danh hay lợi, không tìm kiếm sự công nhận hay bằng khen, giải thưởng của bất kỳ ai hay tổ chức nào. Thầy quyết tâm, bền chí tiếp tục bước đi trên con đường của Phật, trải tâm từ, tâm bình đẳng đến cả thảy chúng sinh hữu hình lẫn vô hình. Hành trình của Thầy đã nhiều năm nhưng như chỉ mới bắt đầu, luôn mới mẻ và tinh khôi vì hàng ngày hàng triệu nơi khắp nơi vẫn không ngớt theo dõi thầy. Thầy và hành trình vẫn tiếp tục, không chỉ trên những nẻo đường bộ hành thầy đi qua, mà còn trong lòng những người thương hữu duyên.
 
Phước cho những ai hữu duyên với Thầy mới đây vẫn còn đang lạc lối trong biển đời vô định mênh mông không có la bàn, không có kim chỉ nam nhưng chỉ cần nhìn nụ cười hồn nhiên và ánh mắt từ bi của Thầy, theo dõi hành trình đầu đà, họ đã tìm thấy con đường và lối thoát. Con đường của niềm tin nơi chánh pháp hành trì, của giữ giới và sống không ích kỷ; của sự sống không sát sanh, không bạo động mà tôn trọng sự sống, không giả dối mà sống trung thực, tiêu thụ những sản phẩm không gây say hay có độc tố, tin sâu nhân quả. Con đường của tự nhiên, của ăn ít ngủ ít mặc ít mà khoẻ nhẹ hơn, của trí tuệ, từ bi (tình thương lớn) và giải thoát mọi phiền não, khổ ưu.
 
Khi có niềm tin bất thối chuyển nơi chánh pháp đang hành trì (TÍN) thì đó là nguồn động lực giúp ta vượt qua tất cả nghịch cảnh. Vậy nên chúng ta nhất là những người con Phật nên có niềm tin mãnh liệt vào giáo pháp của Đức Thế Tôn đang truyền thừa lại, và người hành pháp là Thầy. Đức Phật từng nói trong kinh: “Ai phỉ báng hạnh đầu đà là phỉ báng ta, ai tôn kính hạnh đầu đà là tôn kính ta”.
 
Sự xuất hiện của thầy lúc xã hội mà đạo đức xuống cấp, đời sống xa rời tự nhiên và đầy rẫy nhiễu nhương lúc này cho chúng ta thấy một sự thật: Con người đã đi quá xa về một phía vật chất, đã quá xa rời thiên nhiên, chối bỏ đời sống tâm linh thiêng liêng và nhân quả. Đã đến lúc tỉnh thức trở về với thiên nhiên trong và xung quanh ta, đã đến lúc thanh lọc thân tâm sâu sắc, nâng cao đời sống đạo đức – tinh thần – tâm linh, quay lại trung đạo và không dính mắc bất cứ điều chi. Và đó mới là con đường dẫn đến sự tự do thực sự.
 
Kiếp người đa đoan, lắm khổ đau,
Muôn kiếp nhân sinh, vẫn vòng trôi.
Bỏ tham sân si, bỏ mọi ngã,
Tâm tịnh như nước, gió thổi qua
Lòng nhẹ nhõm như bông tuyết rơi
Tại sao phải hơn thua với nhau làm gì!?
Rừng Gọi 7T, khổ đau nhạt nhòa,
Nhịn khô, thoát khổ, bệnh chẳng màng.
Sư thầy Minh Tuệ, hạnh đầu đà,
Bước đi vững vàng, nhẹ tựa không,
Tâm hồn tĩnh lặng, chẳng còn tranh,
Giải thoát muôn đời, sống an lành.
 
P.S Cách đây 5h trên trang FB cá nhân Đỗ Thành Luân Đỗ Thành Luân (Minh Pháp, tri thức trẻ sống ở nước Anh UK, người được Thầy tặng lỗi nồi cơm điện và đã có qua trải nghiệm thực hành đầu đà cùng thầy) có chia sẻ: “Ở một đất nước văn minh bậc nhất Châu Âu, tôi cũng không cảm thấy tìm được hạnh phúc. Hạnh phúc lớn nhất của tôi bây giờ là đi theo phụng sự cho Tăng đoàn, cho đến hơi thở cuối cùng” và trước đó 4 ngày người thương Minh Pháp này đăng dòng stt “Con nguyện đi theo Tăng đoàn đến ngày không thể đi nổi”.
 
– Tuệ Đức (Sư Rừng Gọi) –
 
Xứ sở bình yên, 22.3.2025
 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *