Giữa thế giới đầy biến động, con người ngày càng nhận ra rằng chân lý không nằm trong sự chia rẽ, mà ở điểm chung sâu thẳm giữa các con đường tâm linh. Dù là Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Hồi giáo, Cao Đài giáo, Ấn Độ giáo, Do Thái giáo hay bất cứ một truyền thống tâm linh nào thì tất cả đều khởi nguồn từ một khát vọng: chấm dứt khổ đau, đưa con người đến hạnh phúc và an lạc thực sự.
Đức Phật truyền dạy Tứ Diệu Đế – con đường diệt khổ qua chánh kiến và tu tập trung đạo tránh rơi vào cực đoan lợi dưỡng thoả mãn nhục dục thế gian hay khổ hạnh ép xác, hành hạ thân xác. Chúa Giê-su rao giảng tình yêu thương và tha thứ. Các vị giáo chủ khác đều trao truyền những phương pháp thanh lọc thân – tâm – ý, để con người trở về sống thiện, sống tỉnh thức. Tất cả các truyền thống tâm linh lớn đều dạy thanh lọc thân tâm sâu sắc trong đó có nhịn ăn (fasting) phù hợp. Dưới lớp ngôn từ và hình thức, tất cả đều là tiếng gọi của tình thương và trí tuệ, là lời mời bước lên con đường giải thoát chung.
Ở nền tảng đạo đức, các tôn giáo đều hướng đến việc tránh ác, làm lành, giữ thân – khẩu – ý trong sáng. Dù là Ngũ giới, Mười điều răn hay Năm trụ cột, thì cốt lõi vẫn là tránh sát sinh, nói dối, trộm cắp, tà hạnh, và nuôi dưỡng lòng bi mẫn. Đây không chỉ là giới luật, mà là cách sống hòa hợp với thiên nhiên và nhân loại – đúng với tinh thần “thuận Đạo” mà Rừng Gọi hằng nhấn mạnh và người thương hữu duyên thực hành thấu tỏ.
Tinh thần từ bi, bác ái, yêu thương đều chảy từ một nguồn: trái tim biết lắng nghe nỗi khổ của tha nhân. Dù là tụng kinh, cầu nguyện hay hành thiền – đó đều là hình thức quay về bên trong, gột rửa tâm bất thiện, để nuôi lớn ánh sáng chân thật nơi mỗi người.
Nhưng điều quan trọng nhất: vượt qua nhãn mác tôn giáo. Một người không mang danh tôn giáo, nhưng sống hiền lành, nhẫn nhịn, bao dung, không phê phán hay chỉ trích ai thì người ấy cũng đang đi đúng Đạo. Cũng như pháp Nhịn Khô 7T – không cần lễ nghi rườm rà, chỉ cần quay về với hơi thở, với thân thể nguyên sơ, sống với thiên nhiên – đó là đang tu, đang trở về.
Người học Phật, học Đạo, cần buông bỏ ngã mạn, phá chấp, biết kính trọng mọi con đường thiện lành và tôn trọng sự đa dạng trong tu tập cũng như trong lựa chọn lối sống mỗi người mà không lên án, chê bai … Đạo không nằm trong câu chữ, mà ở hành động sống. Không tranh luận đúng sai, chỉ tìm cách hiểu và thương, như lời Đức Phật dạy.
Hôm nay, khi trái đất đang khát nước tình thương, khi con người rơi vào mê lầm của tiện nghi và dục vọng, ngã mạn, hãy trở về với sự giản dị – sống như thiên nhiên, sống như rừng, tu như rừng: thanh lọc, nhịn khô, tĩnh lặng, yêu thương, và bước đi cùng nhau – như những người bạn đạo, bạn đời, bạn người – trong một hành trình chung: giác ngộ cho mình, và cho muôn loài.
Tại Rừng Gọi, tình thương không nằm trong phòng máy lạnh, mà hiện thân trong những ngày nhịn khô, giữa nắng gắt, gió khô giữa thiên nhiên bốn bề mênh mông, không tiện nghi.
Thương là đặc sản của Rừng Gọi mà người hữu duyên nhận thấy rõ vì khi ta nhìn thẳng vào khổ đau – từ cơn đói đến bản ngã – và vẫn mở lòng phụng sự, không bỏ cuộc cùng với những niềm vui xuất thế trong hành thiền cũng như khi thấy người khác tỉnh thức, vượt qua sợ hãi, thanh lọc đến tế bào, tự chữa lành tận gốc … thì ta vui sâu sắc mà không mong chi cho mình.
Mỗi người phụng sự là mỗi hành giả, mỗi người nấu bếp, dựng trại, lau dọn,… đều đang sống Pháp, với tâm thương và hỷ vô lượng.
Nhịn khô 7T Rừng Gọi là pháp để trải nghiệm khổ – thấy khổ – và thoát khổ trong tỉnh thức.
Không cần mát lạnh hay tiện nghi mà chỉ cần có Niềm tin chân chánh, Tâm sáng và Tình thương thật.
Trích chia sẻ của người thương Rừng Gọi: “Qua pháp hành nhịn khô 7T, con không chỉ đối diện với thân xác trần trụi, mà thật sự tiếp xúc với tâm mình. Khi thân không còn bám víu thực phẩm, tâm không còn chạy theo thèm muốn thì ánh sáng tỉnh thức trỗi dậy.
Lúc đó, con thể nghiệm được đúng như lời Phật dạy: “Nhờ như lý tác ý, mọi khổ đau được đoạn trừ. Ai thấy được Pháp, người ấy thấy được Như Lai”.
Con thấy được Pháp, không qua sách vở, mà qua hành trì, qua sự buông bỏ tận cùng, … và đặc biệt là qua tình thương Rừng Gọi … “