Người thương đã đi qua bao bệnh viện trong và ngoài nước, dùng bao loại thuốc, thử mọi phương pháp chữa lành. Cuối cùng, chọn pháp Nhịn khô 7T Rừng Gọi như hy vọng cuối cùng. Nhưng nghiệp đến, thân không vượt qua được. Trong khoảnh khắc trút hơi thở cuối, Sư có mặt theo nguyện vọng của người hấp hối và sự thỉnh mời của người thân.
Với những người thân khóc thương tiếc nuối thì sư chia sẻ: “Bình tâm, mọi sự vô thường, giờ có khóc thương tiếc nuối thì càng làm cho người thân dính mắc, khó ra đi bình an, không thể nhắm mắt xuôi tay nhẹ nhàng”, sư cho mời ra ngoài, sư bắt đầu khai thị cho người hấp hối:
Khi trút hơi thở mà người đời hay gọi là cái chết không phải là kết thúc, mà là sự chuyển hóa, sự tái sinh. Khi buông bỏ thân xác, ta trở về với bản thể rộng lớn – không hình tướng, không giới hạn. Thân này không phải là ta, ta là sự sống thênh thang, hình tướng biểu hiện của ta như cơn sóng nhưng bản thể và sự sống đích thực của ta là nước, là đại dương bao la ….
Sư hát ru bài không đến không đi và người từ từ khép mắt, trút hơi thở “ra đi” một cách nhẹ nhàng mà không còn tâm sợ hãi, rên la như trước đó.
KHÔNG ĐẾN KHÔNG ĐI
Thân này không phải là tôi
Tôi không kẹt vào nơi thân ấy
Tôi là sự sống thênh thang
Tôi chưa bao giờ từng sinh mà
cũng chưa bao giờ từng diệt
Nhìn kia biển rộng trời cao
Muôn vàn tinh tú lao xao
Tất cả đều biểu hiện tôi từ
nguồn linh tâm thức
Tự muôn đời tôi vẫn tự do
Tử sinh là cửa ngõ ra vào
Tử sinh là trò chơi cút bắt
Hãy cười cùng tôi
Hãy nắm tay tôi
Hãy vẫy tay chào để rồi tức thì gặp lại
Gặp lại hôm nay
Gặp lại ngày mai
Chúng ta đang gặp nhau nơi suối nguồn
Chúng ta sẽ gặp nhau từng phút giây trên muôn ngàn nẻo sống.

—– Rừng Gọi ——