Nhật ký cứu trợ miền Trung

23/10/2020 - runggoi

TRIỆU PHONG, QUẢNG TRỊ ngày 19.10.2020

Nơi này, mình và các bạn tình nguyện viên đã phát trực tiếp 70 phần quà, trị giá 300k/hộ, với sự hỗ trợ của ban ấp và công an.

Tại xã Triệu Long, vì đường ngập bùn, đoàn không thể đến từng gia đình, nên 48 hộ nghèo nhất được xã mời tập hợp lại nhận quà. Mình chia sẻ phần quà tuy chỉ 300k/hộ nhưng đó là tấm lòng của người thương cùng Rừng Gọi đối với đồng bào,…

Khi trao quà, mình đưa hai tay, khiêm cung cúi đầu. Đồng thời, mình chia sẻ cách vượt đói khát, vượt lũ, cách thiền tập và thanh lọc, cách nhìn đời theo hướng tích cực để có sức khỏe và niềm vui sống. Đây là việc mình làm xuyên suốt khi cứu trợ cho đồng bào.

CẢM LỘ, QUẢNG TRỊ ngày 19.10.2020

Các nhà hôm nay mình đến hầu như ngập sâu trong nước, cao quá tay với của mình. Sau 5 trận lụt năm nay, tối qua nước dâng cao nhất. Nhiều nhà khổ đau vì người thân ra đi. Xe cứu thương, còi kêu inh ỏi, qua lại liên tục. Nhiều xe ô tô, gia sản (giường chiếu, TV, tủ lạnh, sách vở,…) bị chìm và cuốn đi trong lũ. Nhiều xe bị kẹt trên đường cứu trợ. Người ở lại thì mang trong mình các loại bệnh như câm, điếc, ung thư,…

Biết rằng mỗi phong bì 300k/hộ trao cho 233 hộ gia đình không thấm vào đâu nhưng mong rằng sẽ giúp ích phần nào cho bà con.

Trong mùa lũ hay sau lũ, có lẽ, quan trọng nhất là người thương biết thiền tập để vượt thoát mọi khổ đau và sợ hãi, biết nuôi dưỡng mình bằng niềm vui và những điều kiện hạnh phúc đang có trong giây phút hiện tại. Sống tối giản, thuận tự nhiên, biết thanh lọc thân tâm, tự chữa lành và tự cứu chính mình.

CAM LỘ, QUẢNG TRỊ ngày 20/10

Từ 1h đến gần sáng, mưa rơi không ngừng, kèm gió lạnh. Mình nằm buông thư một lúc rồi dậy ngồi bình yên và gửi năng lượng đến vùng tâm lũ, gửi năng lượng đến Trời Cha và Mẹ Đất. Lòng sao mà xót thương cho đồng bào, khúc ruột Miền Trung quá đỗi người ơi!

Nhìn lên trời mây xám xịt, mình thấy các đàn chim én bay xoay vòng bên nhau thành từng nhóm một cách chậm chạp. Mình liên tưởng đến cộng đồng con người cũng cần yêu thương và đùm bọc, nâng đỡ lẫn nhau để vượt qua nghịch cảnh, đi qua mùa khốn khó đói khát và lạnh lẽo này…

Nước mắt chan hòa, nụ cười của người thương khi nhận quà, những cái ôm, năng lượng tình thương của các đoàn cứu trợ và tình yêu thương gửi trao của những tấm lòng hướng về Miền Trung, luôn ở mãi trong tim mình.

Niềm vui khi được làm việc có ý nghĩa, niềm vui thiền tập là thức ăn nuôi dưỡng và trị liệu tuyệt vời cho thân tâm mình, cùng các TNV Rừng Gọi đang đồng hành cùng mình.

CHỐN BÌNH YÊN HUẾ 21/10

Những ngày qua, các bạn thanh lọc cùng mình buông tất cả mọi công việc, gia đình,… để đến vùng đồng bào đang bị nạn nhằm trao gửi yêu thương, hơi ấm. Mình và các bạn hầu như mỗi ngày chỉ ngủ từ 3 đến 5h để kịp di chuyển liên tục đến những nơi cần cứu trợ khẩn cấp.

Ngoài tặng quà là lương thực thiết yếu và ít tiền mặt để giúp bà con vượt qua cơn bĩ cực, mình hướng dẫn kỹ năng sống chung với bão lũ, tinh thần không sợ hãi cho đồng bào trước hiểm nguy. Đặc biệt, mình và các bạn tình nguyện viên phối hợp rất tốt với chính quyền địa phương để chọn những hộ khó khăn nhất trao quà. Đoàn đi từng nhà thăm hỏi, động viên, lắng nghe, chia sẻ những đau thương, mất mát của bà con. Chỉ nơi nào không thể đến được, đoàn mới mời bà con tập hợp lại để trao quà.

Mệ Mượng chia sẻ trong niềm xúc động khi được hỏi thăm, lắng nghe và tặng quà. Mệ kể: “Mệ năm nay 76 tuổi, có 7 người con đi làm ăn xa, đời sống khá vất vả. Ông mất cách đây 3 năm. Mệ ở nhà một mình, lũ lên nhanh trong đêm không kịp trở tay. Mọi thứ đã đi theo nước. Mệ nằm ở bùn và may là xuồng cứu hộ đến cứu kịp.”

Tại xã Thủy Tinh, thị xã Hương Thủy, tỉnh Thừa thiên Huế, người dân bị cô lập trong biển nước nhiều ngày. Mình và các bạn tình nguyện viên cùng chính quyền địa phương có mặt để chia sẻ yêu thương, phát quà đến bà con tại ngôi nhà có mô đất cao nhất vùng này.

Bà con chia sẻ thương quá: lũ lên nhanh nên chỉ lo người mà thôi, tất cả mọi tài sản đã bị nước cuốn đi hết rồi.

Tình yêu thương vô điều kiện của mình và các tình nguyện viên đến với đồng bào được bù đắp lại bằng những giọt nước mắt hạnh phúc. Đó là linh dược cho họ mà cũng là thức ăn tinh thần nuôi dưỡng mình và các tình nguyện viên.

Những ánh mắt sáng lên và nụ cười của bà con là món quà quý nhất mà mình nhận được. Chính vì điều ấy mà mình đi nhiều, làm nhiều, ngủ ít nhưng không thấy mệt. Hơn nữa, mình biết thanh lọc, biết nhịn ăn uống dài ngày, chọn sống tối giản thuận nhiên để luôn có nhiều thời gian, năng lượng cho mình và những người thương hữu duyên.

THƯƠNG LẮM KHÚC RUỘT MIỀN TRUNG

Bão lũ giăng khắp nẻo
Gặp người thương hữu duyên
Thấu hiểu và yêu thương
Rừng Gọi giúp an nhiên.

Giờ phút này quý báu và tuyệt vời. Trân trọng và biết ơn tất cả.

Nguyễn Huỳnh Thuật