Vừa kết thúc 21 ngày nhịn ăn hoàn toàn để thanh lọc thân tâm. Ngày đầu tiên đã sử dụng một nguyên liệu đặc biệt để xổ hết ra làm sạch toàn bộ bao tử và đường ruột… gần như không có thức ăn dự trữ trong người trong những ngày tiếp theo. Tuy không ăn dù chỉ một hạt gạo trong 21 ngày qua nhưng tôi vẫn sinh hoạt, làm việc bình thường, có hôm tập Yoga rã rời, có ngày 4 cuộc meeting, vẫn họp hành, làm việc, tư duy, sáng tạo, viết lách, chia sẻ, giảng dạy, coaching cho học viên… đưa con đi học, chơi và dạy các con… Nói chung, vẫn sống như bình thường, chỉ là không ăn gì cả. Gia đình đã chứng kiến toàn bộ quá trình vừa qua… Và những người đồng đội nếu không nói ra chắc họ cũng không biết vì trông tôi vẫn giàu năng lượng như thường…
Sau 21 ngày thực chứng rất rõ ràng cơ chế tự chữa lành được kích hoạt ở nhiều vùng vốn đã có tổn thương vật lý ở đấy. Bằng chứng là không thể chối cãi ở cấp độ kinh nghiệm cá nhân… Tôi cảm nghiệm được những giới hạn trước đây của cơ thể con người, tâm trí và tinh thần đã được chuyển dịch…
Ở ngày thứ 21 tôi vẫn rất thoải mái, và với tình hình đó sẽ nhẹ nhõm trôi qua 30 ngày. Tuy nhiên, trong một phiên thiền, tôi nhận ra những gì cần kinh nghiệm đã được kinh nghiệm, và vì mình không cần hướng đến thành tích và số lượng, đó là một ý định (intention) không phù hợp, nên dừng lại ở 21 ngày.
Tôi hoàn toàn không khuyên nhủ bất cứ ai làm theo như vậy. Vì có lẽ ta cần một nền tảng nhất định của sự thực hành nghiêm túc và tinh tấn, đi thật sâu vào bên trong của bản thể trong nhiều năm, làm hành trang cho sự chuẩn bị. Chỉ có thông qua thực hành chứ không phải những lý thuyết và suy nghĩ luyên thuyên của tâm trí, ta mới thực chứng và kinh nghiệm được những sự thật thật sự ở trong thân và tâm mình. Chúng tôi đã có 10 năm hành thiền nghiêm túc mỗi ngày, và nhiều thực hành cần thiết khác…
Khi chúng ta chưa thực chứng, chúng ta nghĩ điều này là phản khoa học. Nhưng chúng ta quên mất rằng bản thân khoa học cũng không phải là trọn vẹn chân lý và sự thật. Khoa học cũng là một chuỗi quá trình đề xướng học thuyết và thực nghiệm liên tục để chứng minh cho lý thuyết đó. Nếu không chứng minh được lý thuyết có thể bị bác bỏ còn nếu chứng minh được nó sẽ trở thành ứng dụng trong đời sống. Như vậy bản thân khoa học cũng chỉ là một con đường liên tục phủ nhận những-thứ-không-phải-sự-thật để tiệm cận và tìm ra sự thật. Chứ không nhất thiết khoa học = sự thật. Trong khi đối với một hành giả, sự thật có thể được chứng ngộ ở trong kết cấu thân và tâm của mình, mà không thực sự lệ thuộc vào bất cứ phương tiện máy móc tinh xảo nào. Bản thân cơ thể và tâm thức của ta đã là cỗ siêu máy tính phi thường và vô cùng cấp tiến rồi
Chúng ta không nhân danh khoa học để bài xích, nhưng cũng không được phủ nhận và xem nhẹ những tiến bộ của y khoa, của khoa học. Có lẽ sự tôn trọng lẫn nhau và xích lại gần nhau để bổ sung và hòa hợp cho nhau sẽ là điều diễn ra trong kỷ nguyên mới của nhân loại. Vì tất cả là một.
Chỉ thông qua thực hành, và thực hành đúng phương pháp, ta có thể tìm ra mọi sự thật từ bên trong. Khi ta không tiếp thêm năng lượng cho cơ thể từ thức ăn, ta vẫn còn có những nguồn năng lượng tinh khiết khác ở chiều kích vi tế hơn. Nên tuy không ăn trong nhiều ngày, ta vẫn sống, thậm chí sống khỏe hơn cả khi ăn lung tung. Đừng thực hành vô tội vạ khi ta chưa thấu hiểu được phương pháp một cách đúng đắn.
Khi và chỉ khi ta đi sâu vào thanh lọc bản thể của mình, ta trở nên ngày càng “trong suốt” và nhẹ nhàng hơn, ta có thể đi qua 21 ngày một cách tương đối nhẹ nhõm. Status này không có ý nguyện gì hơn ngoài một ví dụ tốt (nhưng có kèm cảnh báo rất rõ ràng) để có thể truyền thêm một chút và dù chỉ một chút động lực cho bạn, cho chúng ta, cho những người cần… tiếp tục thực hành kiên trì, đúng đắn… từ những thực hành cơ bản của tỉnh thức, cho đến nếu có duyên thì đi sâu hơn vào thanh tẩy bên trong vô thức, để rồi có thể khám phá ra thêm ít nhiều gì đó nguồn ánh sáng có sẵn từ bên trong bản thể của chính mình. Mong chúc quý bạn bình an, vui khỏe và hạnh phúc